[Tóm Tắt & Review Sách] “Hẹn Nhau Phía Sau Tan Vỡ”: Không Bên Cạnh Người Này Thì Bên Cạnh Người Khác

Không có ai biết, chúng ta học cách yêu từ bao giờ, trong một thoáng nào đó, duyên nhẹ nhàng ghé thăm…
Và cũng không có ai biết đâu là hạn cuối của một mối tình, để trong quá trình bên nhau có thể dốc lòng hay lạnh nhạt một chút cho bớt nhớ, bớt đau.

Bạn có từng bao giờ tủi thân mà tự hỏi rằng: Tại sao ngoài kia có biết bao chuyện tình đẹp, sao mình lần nào cũng dở dang? Liệu rằng không có được nhau có phải là điều đáng tiếc nhất trong tình yêu hay không? Nếu như không quên được một người thì sẽ thế nào? Sau những tổn thương, liệu chúng ta còn có thể yêu hết lòng được nữa không? Cuốn sách Hẹn nhau phía sau tan vỡ sẽ giúp bạn tìm được câu trả lời cho chính mình. Hẹn nhau phía sau tan vỡ – một cuốn tản văn mang nỗi buồn man mác, dịu nhẹ khiến những trái tim đã từng rung động vì tình yêu cũng phải thổn thức giống như đối diện với câu chuyện của chính mình. Dù vậy nhưng Hẹn nhau phía sau tan vỡ tuyệt đối không chỉ ẩn chứa những nỗi buồn bi lụy, chua xót và sự bi quan. Tác giả luôn biết cách thổi lên một ngọn lửa âm ỉ trong từng câu chữ, để có thể lấp đầy những khoảng trống trong trái tim và tâm hồn tan vỡ của bạn,  khiến bạn có đủ dũng cảm để tìm về nơi chất chứa những kỉ niệm đáng nhớ nhưng lại phải quên, để bạn có đủ dũng khí nói lời xin lỗi, nói lời cảm ơn rồi dứt khoát bước tiếp.

 

 Hẹn Nhau Phía Sau Tan Vỡ sẽ phần nào giải đáp sự rối ren như tơ vò đó, vậy nên độc giả hãy cùng An nói lời tạm biệt mùa thu buồn, cùng quên chuyện cũ người cũ, tìm lại chính mình vì từng yêu một người đến mức bỏ quên bản thân, xoa dịu con tim bằng cách mở lòng với một tấm chân tình mới, là người có thể mặc kệ chiếc áo ướt sũng mà gấp gáp mang ô đón bạn về nhà, người có thể mang lại yên bình sau từng ấy bão giông,…

 Giới thiệu tác giả:

An – giống như mùa thu, dịu dàng, tĩnh mịch đôi lúc thật hoang vu. Một chàng trai bằng giọng văn và tâm hồn nhẹ nhàng nhưng đầy xao xuyến như gió mùa thu của mình, đã chạm đến và chữa lành trái tim của hàng vạn độc giả trẻ với ấn phẩm Hẹn nhau phía sau tan vỡ. Gần đây, anh còn được biết đến là tác giả của cuốn sách Tạm biệt tôi của nhiều năm về trước. Có lẽ vì là một tác giả trẻ tuổi nên những câu quotes, câu văn của An luôn tìm được sự đồng cảm nơi người đọc, giúp họ nhận ra tâm tư sâu thẳm trong lòng mình và an ủi, xoa dịu những tâm hồn đã tan vỡ, đã chịu nhiều tổn thương vì tình yêu.

Nội dung chính:

Hẹn nhau phía sau tan vỡ là một cuốn tản văn nhẹ nhàng, dành cho những trái tim vẫn đang ôm vết thương tình cảm, chữa mãi không lành. Cuốn sách mang một nỗi buồn man mác, dịu nhẹ khiến bạn dường như thấy câu chuyện của mình đang hiện lên trong từng trang sách. Đây tựa như là một cuốn nhật ký của chính bạn, ghi lại những kỷ niệm đã cũ về người cũ với biết bao chữ “đã từng”: đã từng là ngoại lệ của nhau, đã từng bỏ lỡ nhau, đã từng trao toàn bộ trái tim và hứa sẽ không xa rời,…

Chàng trai An với giọng văn nhẹ nhàng như gió mùa thu sẽ mang đến những câu chuyện vừa xa lạ, vừa quen thuộc của những người trong những năm tháng thanh xuân vụng về đã đánh rơi mất mảnh ghép quan trọng của trái tim. Tại sao chúng ta tuy còn yêu nhưng vẫn không tránh khỏi kết cục chia ly? Đó là vì sự ích kỷ của tình yêu khiến chúng ta không đặt mình vào vị trí của nhau để thấy được những nỗi đau mà cả hai đang phải chịu đựng, không thể coi nhau như sinh mệnh, như hơi thở nên chúng ta đành chọn dừng lại.

Hẹn nhau phía sau tan vỡ tuy có thể sẽ khiến bạn rơi nước mắt vì nhớ về mối quan hệ cũ nhưng nó tuyệt đối không chỉ viết về những nỗi buồn, sự bi lụy, đau khổ của tình yêu. Từng trang sách như được tác giả gửi vào đó một lời an ủi, giúp xoa dịu đi những vết thương mà bạn đang mang trong tim, khiến bạn có đủ dũng khí đối diện với những tổn thương của quá khứ và tha thứ cho họ, tha thứ cho chính bạn để có thể bước tiếp về phía trước.

 “Không bên cạnh người này thì bên cạnh người khác. Thế gian rộng lớn, biển người mênh mông. Không ai nhớ mãi một câu chuyện đau lòng” – An

Phía sau tan vỡ, chúng ta hẹn nhau ở cuối con đường, khi đã qua những năm tháng ngây dại, yêu đương vụng về. Khi đó ta sẽ là mảnh ghép phù hợp của nhau, không còn sự bỏ lỡ, không còn những trống vắng, không còn loay hoay vụng dại, tình yêu của chúng ta sẽ có một cái kết thật đẹp.

Liệu Sau Cùng, Vẫn Là Tổn Thương Nối Tiếp Thương Tổn?

Hẹn gặp anh phía sau tan vỡ để em học cách gánh gồng mạnh mẽ bước về phía chông chênh, nếu chẳng may vết thương ngày cũ lại một lần nữa gọi trái tim em bước vào.

Trời ngày đó có mây, đất ngày đó có cây. Trời ngày mai vẫn có mây, đất vẫn có cây, chỉ chúng ta không có nhau. Em bây giờ tự dưng nhớ em ngày đó, nhưng chỉ là nhớ em của những ngày đó, còn chuyện mình ngày đó, hi vọng rồi thời gian sẽ khiến em quên.

Gặp anh em mới hiểu, hóa ra, có một thứ tình cảm mang tên “thời khắc” vẫn tồn tại trên cõi đời này. Có chăng, những thứ càng đẹp lại càng chóng phai như thời khắc pháo hoa rực rỡ trong đêm giao thừa ngày cuối năm, tia sáng sao băng thoáng qua trong đêm tối vắng đi những vì sao lấp lánh, hay khoảnh khắc bình minh và hoàng hôn điển hình cho sự tuần hoàn của một ngày dài khép lại.

Tình cảm dường như cũng thế, đâu đó vẫn nằm trong quy luật vốn có kia mà chúng ta chẳng thể nào làm gì ngoài việc chấp nhận như một lẽ tất yếu phải xảy ra.

Anh hạnh phúc rồi à? Còn em thì vẫn chưa.

Bầu trời nơi anh có nắng vàng, có mây trong trẻo thong dong, có điệu nhạc lời ca, có tiếng đàn du dương bên tách cà phê mỗi sớm, có những người lấp đầy khoảng trống tháng ngày không có em, anh nhỉ?

Tháng sau, năm sau hay nhiều năm sau nữa, xin để giọt lệ cuối cùng em được rơi cho chuyện tình mình vào ngày sau cuối.

Trên hành trình dám yêu, yêu, dám buông cùng An, lời khuyên dành cho ai đã phải trải qua vụn vỡ, vỡ tan để rồi mất lòng tin vào tình yêu, mất đi sự can đảm ngày còn trẻ, ngày mong cầu tình yêu vì sao vẫn chưa đến,… là đừng để nỗi lòng cũ có cơ hội xuất hiện làm trái tim lần nữa nhói đau, đừng để tất cả sự cố gắng quên đi một người trở thành hư không. Trái tim lạnh lẽo, buốt giá năm ấy rồi sẽ ấm nóng trở lại, chỉ cần ta chờ đợi sự phù hợp, còn chuyện không thể quên đi người từng là tất cả là vì ta quên không đúng cách, bởi ta sợ, cuối cùng là bỏ lỡ một người mới, một tình yêu mới tốt đẹp hơn.

Tuổi trẻ, ít nhất chúng ta từng say nắng ai đó, từng đứng chờ vài chuyến xe bus vào mỗi sáng chỉ để có cơ hội đi cùng chuyến xe, để nhìn thấy anh chàng trong lòng, cũng từng mang hết dũng khí thổ lộ tâm tư thầm kín, từng theo đuổi mặc cho người ấy không mấy bận tâm, bỏ qua hết thảy vô vàn gian nan chỉ để được trân trọng người kia, để bản thân có thể yêu họ hết tâm can, dành những tốt đẹp, yêu thương duy nhất. Cũng từng tự ti, sợ hãi để rồi vuột mất người trong lòng hoặc đôi khi là do dự yêu, đắn đo việc đặt niềm tin vào tình yêu lần nữa.

Nhưng liệu chúng ta có biết: “Thực ra chờ đợi một người không đáng sợ, điều mà người ta sợ chính là bỏ ra rất nhiều thời gian, tình cảm đến cuối cùng không nhận lại được gì”.

 

Một khi đã yêu, chúng ta không nói đáng tiếc vì khoảng thời gian theo đuổi người, nhưng đáng buồn lại chính là lúc trái tim mệt nhoài, tia hy vọng về một tình yêu mới bỗng dưng xuất hiện, và dù cho cố gắng mở lòng sau từng ấy thời gian, vẫn không tránh khỏi vết thương cũ lần nữa nhói đau gấp bội, làm người  ta dường như chết tâm với cái tình, sau cùng chọn cách cô độc giữa thế gian bao người, cuộn lấy chính mình, sợ hãi tình yêu, vì yêu quá đau đớn, vì yêu mà một người có thể thay đổi đến mức không còn nhận ra nữa,…. “Một người không đủ dũng khí, người kia thử tin và chọn lấy tình yêu lần nữa, nhưng cho đến cuối con đường, vẫn là không ai có nhau”.

Phải Làm Thế Nào Để Ngừng Nhớ

Chẳng phải sau lần rời xa đó, sau đoạn tin nhắn đồng ý sẽ không còn là gì của nhau nữa, thì hẳn mọi thứ phải kết thúc rồi sao…?

Bản thân điên cuồng làm việc, tận dụng tất cả thời gian chỉ để thừa nhận một điều rằng, tâm trí sẽ không rảnh rỗi mà nhớ về ai kia, nhốt bản thân ở chỗ làm việc hoặc là nhà vì không muốn nhớ đến đoạn đường từng đi chung, siêu thị gần nhà cả hai thường hay ghé, quán cà phê hay ngồi, cũng bỏ quên thú vui vẽ tranh, bỏ quên chính bản thân từng mạnh mẽ thế nào,… An có nói thế này: “Điều tồi tệ nhất không phải mất đi người mình yêu, mà chính là vì tình yêu đánh mất bản thân mình”, đánh mất người rồi, ta như đánh mất chính mình.

Và dù có cố gắng tránh mặt từ ngoài đời đến chặn tất cả tài khoản mạng xã hội, cho đến khi cô vô tình gặp lại anh, người không thể nhớ cũng không thể quên đi, dù chỉ là thoáng qua nhau nhưng khoảnh khắc gặp lại đó thời gian như ngừng trôi, người xung quanh bỗng chốc hóa hư không khi cả hai vô tình bước qua nhau.

Sau cùng vẫn phải thừa nhận, cho dù ta trốn tránh, dốc lòng dối lừa bản thân đã quên được, nói mình đã ổn sau từng ấy thời gian, trái tim vẫn sẽ đập liên hồi chẳng biết vì đau, hay vì một nửa kia vẫn chưa thể thoát khỏi tâm trí. Mọi người thường an ủi một câu rất quen thuộc, rằng thời gian sẽ chữa lành tất cả, thời gian cũng làm ta quên đi một người, nhưng 5 năm rồi,… cô vẫn chưa thể xoá tên anh, cứ vài tháng giấc mơ có anh vẫn luôn xuất hiện, cô luôn muốn hỏi vì sao sợi dây duyên phận không nối cũng không đứt, vì sao chỉ mình cô tổn thương mãi,…

Nhưng chúng ta không biết rằng cách để quên đi một người chính là nói lời tha thứ, là lần cuối thổ lộ chút cảm xúc còn sót lại, cùng cho nhau cơ hội yêu một người mới, đi một con đường mới không có đối phương, và hồi ức cũ xin đừng vấy động mà hãy để nó yên vị,…

Yêu một người, có thể chọn lựa hay không?

Ngày đó, chúng ta đã cùng đi qua những êm đềm xưa cũ, giờ sao mây trời đã cuốn mọi thứ hóa hư vô.

Thanh xuân ấy em có anh ở đó, mãi sau này chỉ có mình em ở đây. Đành hẹn gặp anh ở một cuộc đời khác ít hơn những nỗi buồn và nhiều hơn một nỗi vui.

Hẹn gặp anh phía sau tan vỡ để em học cách gánh gồng mạnh mẽ bước về phía chông chênh, nếu chẳng may vết thương ngày cũ lại một lần nữa gọi trái tim em bước vào.

Hứa với anh phía sau tan vỡ em sẽ chẳng còn em của ngày cũ, và anh không còn là anh của ngày xưa. Chúng ta cuồng nhiệt, si mê, bao dung với một thứ tình cảm biết đủ đầy, biết trân trọng. Bởi em tin, thời khắc xuất phát từ sự chân thành thì mọi lý do đều trở nên thừa thãi.

Cùng đến phần cuối của quyển sách, tác giả gửi một lời chúc hội ngộ yêu thương: “Hy vọng tất cả những người bỏ lỡ nhau trên thế giới này đều có thêm một cơ hội. Khi có đủ thời gian, đã hiểu rõ đúng sai, đã trở nên tĩnh lặng và trưởng thành, quay lại vẫn tìm thấy nhau”.

Để yêu được nhau đến cuối đời, như cách bố mẹ vẫn hằng ngày quan tâm, săn sóc là ưu tiên hàng đầu của nhau, trước tiên ta phải vượt qua bão giông vì hành trình này rất dài và khó chinh phục.

Ngoài tình yêu đủ lớn để vượt qua, cũng nên làm rõ tình yêu rốt cuộc là thế nào, là chỉ cần yêu và yêu nhiều hơn là đủ ?

Vô số người chúng ta quen biết xung quanh, không khó để bắt gặp chuyện cách xa nhau vì không đồng cảm, không chia sẻ, vì người kia cảm thấy quá gò bó khi yêu, An cũng chia sẻ suy nghĩ của mình thông qua đôi dòng, rằng tình yêu không phải sự ngột ngạt, cũng không ai phải sợ hãi khi yêu đối phương, không là áp lực, đặc biệt tình yêu không xuất hiện chuyện điều khiển và bị kiểm soát. Tình yêu chính là chấp nhận tất thảy tốt xấu của đối phương, là thay đổi, thứ tha, trân trọng và đặt niềm tin tuyệt đối nơi nhau.

Cảm nhận về cuốn sách:

 

Cuốn sách này…

Dành tặng những tâm hồn tan vỡ, đã yêu, đã chia ly, đã từ biệt…

Và lời chúc cho một cuộc hạnh ngộ đủ đầy yêu thương.

Trong cuộc đời, chúng ta sẽ trải qua đôi ba lần yêu và rồi lại chia ly, đánh mất đi người quan trọng nhất, khiến cho trái tim chằng chịt những vết thương. Thế nhưng biết sao được, tình cảm là thứ không thể cưỡng cầu. Chúng ta ở bên cạnh nhau những ngày tháng trái tim còn chung nhịp đập nên khi trái tim lạc lối, khi đã hết yêu, khi chữ “duyên” đã cạn thì rời đi là lẽ đương nhiên. Đừng trách họ thất hứa, cũng đừng trách bản thân đã yêu quá nhiều, đừng nuối tiếc nếu không thể chung đường với nhau nữa, bởi lẽ… buông tay một người không hẳn là điều gì quá tồi tệ, đôi khi đó lại là cơ hội để ta tìm được người tốt hơn, phù hợp hơn. Đã đến lúc ta nên buông bỏ quá khứ, ngừng trách móc và nói một lời xin lỗi vì đã để trái tim chịu nhiều tổn thương; xin lỗi vì những điều không đáng, người không đáng mà đánh mất đi bản thân và xin lỗi vì phải đi thật xa, thật lâu thì mới hiểu được phía sau tan vỡ là con đường đến với bình yên.

 

Sau mỗi câu chữ, tác giả luôn biết cách nhen nhóm lên một ngọn lửa lòng, để lấp đầy những khoảng trống trong tâm hồn tan vỡ, tìm về nơi chất chứa những kỉ niệm cũ đáng nhớ nhưng phải quên, để bạn đủ dũng khí nói lời xin lỗi và cảm ơn: Xin lỗi vì đã để trái tim phải chịu nhiều tổn thương xin lỗi vì phải đi thật xa và thật lâu mới hiểu rằng phía sau tan vỡ là con đường từ tổn thương đến yên bình và mình, hẹn nhau ở phía cuối…

Lời kết:

“Ngoài kia có biết bao chuyện tình đẹp, sao chuyện tình mình lần nào cũng dở dang?” Chắc hẳn ai trong số chúng ta cũng từng tự hỏi mình như vậy.

Những trang sách của Hẹn nhau phía sau tan vỡ sẽ khiến bạn không phải ôm mãi nỗi đau về một câu chuyện tình đã tan vỡ, bớt tự trách móc và dằn vặt về những sai lầm mà bản thân hay người đó đã mắc phải trong quá khứ. Hẹn nhau phía sau tan vỡ sẽ giúp bạn buông bỏ quá khứ, bao dung hiện và để tiếp tục tiến về tương lai.

“Hẹn nhau phía sau tan vỡ”, là hẹn nhau ở tương lai khi bạn đã trải qua tất cả những loay hoay vụng dại và ngây ngô để trưởng thành, có lẽ sẽ có một cái kết có hậu cho những trái tim vẫn luôn hướng về nhau.

Hi vọng tất cả những con người đã bỏ lỡ nhau trong một giai đoạn của cuộc đời đều có thêm một cơ hội hàn gắn và gặp lại nhau. Khi có đủ thời gian, đã hiểu rõ đúng sai, đã trở nên tĩnh lặng và trưởng thành, quay lại vẫn tìm thấy nhau. Hoặc nếu không, chúng ta cần học cách tha thứ cho chính mình, thu xếp cho bản thân một tương lai khác. Bởi một mối tình có thể đã tan vỡ, nhưng bạn còn cả đời để yêu và được yêu!

Bởi lẽ, vì hết yêu nên mới lựa chọn chia tay, nhưng đôi khi, cuộc đời trớ trêu khiến những người vẫn còn yêu nhau mà lại không ở bên nhau mãi được… Nhưng Hẹn nhau phía sau tan vỡ hy vọng rằng bạn sẽ hạnh phúc và cũng thật lòng mong nửa kia của bạn, dù có ở bên bạn hay bên người mới cũng sẽ tìm được niềm hạnh phúc trọn vẹn.

Tóm tắt bởi: Lô Thanh Trúc – Bookademy

 

Hình ảnh: Hoài An

1678979461148-z4187935469260_2fc5cecec4ce3766c3629ea2a9abe9d9.jpg (700×400)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *